Những chuyện như thế về những thằng lấy đờ mẹ làm câu cửa miệng hay làm mọi người phá lên cười.Thấy những tờ giấy rách thòi ra khỏi cuốn sách vừa xé và vừa gấp lại.Cháu mai sau là chúa sợ vợ.Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm.Một con lươn thì chính xác hơn.Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông.Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.Nhưng em thèm được khỏe lại.Tất cả trị giá một cuốn tiểu thuyết ông viết trong năm năm.