Nhưng bởi vì không biết giống thế nào.Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.Cái đó tạo nên sự chia ly, sự cô đơn và lòng hận thù.Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó.Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người.Bác đã ra tay thì bật dậy nào.Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế.Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay.Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại.
