Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.Vật chất? Bạn đâu có.Một điều rất hệ trọng.Dùng hay không dùng thì có sao.Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng.Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn.Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên.Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan.Hôm nay lại bị cấm túc thế này.