Những nạn nhân thường đổ lỗi cho nền kinh tế, họ đổ lỗi cho chính phủ, đổ lỗi cho thị trường chứng khoán, đổ lỗi cho những người môi giới, đổ lỗi cho chủ, cho người làm thuê của họ, cho quản lý, cho trưởng phòng, cho người đứng trên hay dưới mạng lưới của họ, cho dịch vụ khách hàng, cho phòng vận chuyển, cho đối tác, cho bạn đời, họ đổ lỗi cả Chúa, và tất nhiên họ luôn luôn đổ lỗi cho cha mẹ mình.Lúc đó, tôi bị sốc thật sự.Đó chính là cách nói của nạn nhân.Chúng tôi rất lo lắng và hay cãi cọ nhau.Chúng tôi sẽ trở lại.Trước hết, đàn ông là người quản lý chuyện tiền nong trong gia đình.Không nói bạn cũng đoán ra rằng ý nghĩ của tôi về “những người giàu tham lam và hợm hĩnh” đã hoàn toàn tan biến trong ánh sáng chói lòa của thực tế cuộc sống.Ngược lại, những người không thành công thường để cho nỗi sợ hãi, sự hoài nghi và cảm giác lo lắng khiến họ dừng chân.Hiện tại bạn hoàn toàn có quyền lựa chọn cách hành xử khác.Liệu khi đó vấn đề ở bậc thứ 5 sẽ là vấn đề lớn hay nhỏ? Hay thật, vẫn là vấn đề đó thôi, nhưng lúc này có vẻ nó đã là chuyện nhỏ.
