Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ.Chỉ hơi rờn rợn và xa cách.Từ lâu, trong bạn có một nhà đạo đức và một nhà hiện sinh.Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.Trượt theo hai bên má.Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.Ông ta đốt vì chúng bổ ích.Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.