Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh.Khá nhẹ nhõm và yên bình.Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được.Em sẽ thôi là một sinh linh.Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi.Đều ngập trong nước mắt nhân gian.Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm.Hoặc về sau mới lí giải được.Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.
