Với cái mà họ có trong tâm hồn, bạn nghĩ phần đông sẽ không coi thường bạn nếu có đủ dữ kiện.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may.Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh.Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.Và bác cũng phải sống cho mình, đó mới là sống trọn vẹn.Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu.Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.
