Sau khi diễn thuyết một hồi lâu, Lincoln bắt tay ông bạn già, chúc ông ta bình an và mời ông trở về Illinois, chẳng hỏi ý kiến ông ta một chút chi hết.Tôi trả lời có lẽ người đó không làm hài lòng sự mong đợi của dân chúng và như vậy dân tình sẽ thất vọng mất; nên tìm một người khác tài năng và tư cách đủ hơn hết để giữ địa vị đó.Nay ta thử tìm cách sửa chữa bức thư đó cho hợp hơn.Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều.Và mong người khác biết đến những ý tưởng, nhu cầu, ước vọng của ta.Cô tôi trả lời: "Tại ông là một người có giáo dục, ông thấy cháu mê chơi tàu thì ông nói về tàu.Sau khi nghiên cứu nó kỹ rồi, mỗi tháng nên để ra vài giờ ôn lại.Đáng lẽ tôi không nên mua thì phải".Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn.Và xin ông nhớ kèm thêm một nụ cười với vài lời âu yếm.