Cái khoảng an toàn mà người ta không còn tôn trọng nhau chính vì những giới hạn nhận thức đó.Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có.Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm.Hoặc biết nhưng không rõ.Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống.Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa.Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó.
