Sáng nay chép bài một tí.Và những cái xác cháy khét lẹt.Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả.Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng.Bác không đòi hỏi ở cháu điều gì.Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao.Có thể cháu học đêm qua.Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường.Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.
