Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ.Như người ta đốt vàng mã thôi mà.Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất.Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm.Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.Nhưng sự phá bỏ này chỉ là sự phá bỏ vô thức.Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.Thậm chí, phải viết, phải sống.Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật.Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào.