Ví dụ, tại trung tâm của tôi, một số giảng viên thích hướng dẫn cho các nhóm nhỏ khoảng hai mươi người một lần, nhưng một số người khác lại thấy thoải mái với khán phòng có hơn một trăm người, một số khác thích lượng khán giả khoảng năm trăm người, và vẫn có một số người khác thích khán thính phòng với từ một nghìn đến năm nghìn người hoặc hơn nữa.Chúng chỉ phản ánh các kết quả của riêng tôi và những thành tựu kỳ diệu mà tôi đã thấy trong cuộc sống của hàng chục nghìn học viên của tôi.Tôi có một châm ngôn: “Hành động bao giờ cũng đánh bại bất động”.Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.Một điều mà hầu như mọi người không nhận ra đó là những nhà lãnh đạo tài ba không được “sinh ra”, mà họ được “tạo nên”.Họ cứ thế chịu đựng sự băng giá mà không hiểu căn nguyên thực sự gây nên tình trạng khốn khó của mình.Chúng ta tạm gọi sự tham gia này là “vào hành lang”.Hãy đến thư viện, hiệu sách, hay vào Internet và tìm đọc tiểu sử của một người giàu có và thành công nào đó.Nhưng thực tế khó có thể xảy ra chuyện đó! Trí óc con người không hoạt động theo cách ấy.Mình phải có cả hai!”.