Đơn giản hơn, như hạt bụi bay khắp nhân gian, thành cái gì đó, rồi trở về với cát bụi, rồi lại thành hình, rồi lại tìm về chốn cũ… Nhưng mà trong cuộc phiêu lưu của nó, nó không đơn thuần gói gọn trong hai điều sinh-tử.Và vì thế, nó mạnh hơn.Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.Đầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài.Và dễ sống hơn một chút.Và đem năng lực của ta đi xa hơn.Bởi nếu không, sẽ viết cho đến lúc trả lời rằng: 2 tiếng trước, tôi đang viết.Đầu tiên định xé cuốn tiếng Pháp nhưng đó là sách mượn.Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.
