Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau.Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Điều quan trọng nhất là luôn nhận thấy luật nhân quả, nghĩa là thấy sự phát triển liên tiếp trong vũ trụ, nói một cách khác, là thấy luật biến hóa.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Nó ngắn quá đi thôi.
